Vật liệu xây dựng chủ yếu bằng gỗ lim, đá xanh vững chắc, được vận chuyện toàn bộ từ Thanh Hóa ra, công trình cản nước và tiêu nước có tính toán kỹ lưỡng, đền Phú Đa (Vĩnh Tường) trải qua 240 năm, chưa hề bị suy suyển chút nào, kể cả sự uy hiếp của những trận lụt khủng khiếp; bất chấp nạn hoả tai, không thể bén lửa vào đâu được.
Công trình đền Phú Đa (Vĩnh Tường) là một kỳ công của kiến trúc và sức người. Những bệ đá xanh được vận chuyển nguyên khối nặng hàng chục tấn, những cây Lim cổ thụ dài 25m dùng làm xà kèo được đục đẽo tinh xảo chạy dài suốt 5 gian nhà
Đền thờ Lãng Phương Hầu Nguyễn Danh Thưởng, người làng Phú Đa (Vĩnh Tường), tiên phong đặc tiến, phụ quốc thượng tướng quân, tham mưu trung quân Đô Đốc phủ, khâm sai kiểm sát thất thành.
Phối thờ với lãng phương hầu, có phu nhân họ kim hiệu Từ Nhân, tướng công họ Nguyễn tự phúc lễ, chính thất họ trần, tướng công họ Nguyễn hiệu khiêm Tố.
Trước đây, đền thờ được coi như nhà thờ tổ của dòng dõi danh tướng Nguyễn Danh Thưởng. Tháng 3 năm 1990, đền được nhận bằng công nhận di tích lịch sử do sở văn hóa tỉnh Vĩnh Phú cũ cấp. Từ đó đến nay, đền được xem như niềm tự hào của toàn thể nhân dân xã Phú Đa (Vĩnh Tường) . Tuy nhiên, người trông nom ngôi đền cổ này vẫn được chính quyền giao cho đích thân con cháu cụ Nguyễn Danh Thưởng trông coi nhang khói.

Cụ Nguyễn Danh Thảo có trên 30 năm trông nom đền thờ của cụ tổ mình
Cụ Nguyễn Danh Thảo (78 tuổi) là người vinh dự được giao trông nom ngôi đền này từ chú ruột là cụ Nguyễn Danh Phú tính đến nay đã hơn 30 năm kể lại rằng. Thời Pháp ngôi đền là nơi che giấu cán bộ Việt Minh. Thực dân Pháp đã cho phá dỡ toàn bộ tường bao quanh đền bằng đá ong để xây lô cốt chống lại Việt Minh và kiểm soát nhân dân. Không những thế, chúng còn thường xuyên bắn cà-nông vào ngôi đền, tuy nhiên đạn của chúng cũng không thể phá hủy được ngôi đền kiên cố này.

Đến đạn cà-nông của Pháp cũng không phá hủy được
lớp tường đá ong vững chắc của ngôi đền.
Tuy nhiên, vào ngày mồng 4 tháng 3 năm Kỷ Sửu, kẻ gian đã đánh cắp con Nghê đá trên cột trụ trước cổng đền. Điều này đã gióng lên hồi chuông về trách nhiệm giữ gìn, bảo tồn di tích lịch sử của toàn thể nhân dân. Chúng ta cần nâng cao ý thức gìn giữ di sản văn hóa này cho con cháu đời sau.
Chúng ta hãy cùng chiêm ngưỡng toàn cảnh sự uy nghiêm của ngôi cổ tự này:

Hai cột đá trên lối dẫn vào đền niên đại 240 năm

Con nghê trên đỉnh cột thứ nhất đã mất đầu do bom dạn chiến tranh
