Ta cảm ơn người Vĩnh Tường ơi!
Đã cho ta cuộc sống đổi đời
Những bước tiến tuyệt vời hơn tất cả
Mới ngày nào còn nhà tranh vách lá
Đường nông thôn đất đá gập ghềnh
Ruộng phèn chua cánh cò nhỏ lênh đênh
Con sóng vỗ dập dềnh lau cỏ dại
Người nông dân con mắt mòn khắc khoải
Khắp nơi nơi còn thắp đỏ đèn dầu
Hơn mười năm ngày đó đã xa đâu (*)
Mà tất cả như nhiệm màu phép lạ
Cuộc sống hôm nay đổi thay nhiều quá
Đô thị liền kề thay nhà lá năm nao
Đường bê tông ở bất cứ nơi nào
Điện thắp sáng như vì sao muôn ngả
Vĩnh Tường ta, chuyển mình đô thị hóa
Đời sống người dân khấm khá từng ngày
Khu công nghiệp tỏa ống khói bay
Bệnh viện viện lớn đang ngày đêm phục vụ
Các trường lớp bao học sinh thanh tú
Được học hành đầy đủ tới nơi
Vượt sông cái, cầu Vĩnh Thịnh xây rồi
Mong kinh tế vươn mình ra biển lớn
Và bao dự án mà Vĩnh Tường đang tiến tới
Một chân trời rộng mở khắp nơi nơi
Thật tự hào Vĩnh Tường quê ta ơi!
Hữu Công